Welcome to Casablanca's Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Hà Nội ngày trở về

Go down

Hà Nội ngày trở về Empty Hà Nội ngày trở về

Bài gửi by Admin 24/10/2010, 17:51

http://www.vnmusic.com.vn/music/index.php?aid=nghenhac&id=482

Nhạc sĩ: Ns. Phú Quang
Thể hiện: Trọng Tấn
Album: Đang cập nhật
Thể loại nhạc: Nhạc trữ tình

GIỚI THIỆU

�?ó là một ngày nỗi nhớ Hà Nội đã trở thành se sắt. Nhạc sĩ Phú Quang nhớ đến những ngày đã qua, nhớ đến những kỷ niệm không tài nào quên nổi và mượn một hai câu của nhà thơ Thanh Tùng: "Vội vã trở v�?", "Vội vã ra đi" và "Chạm vai gầy áo mẹ" để viết. NSND Lê Dung là ngư�?i đầu tiên hát bài này.

LỜI BÀI HÁT

HÀ NỘI NGÀY TRỞ VỀ

Nhạc và l�?i: Phú Quang

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở v�?
Lấy cho lòng mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đư�?ng phố quen
Dù chỉ là một chi�?u hương giăng lối cũ

Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa ô
Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ
Ôi nỗi nhớ muôn đ�?i vẫn thế
Như giòng sông Hồng cuộn đ�? mãi trong tôi
Vội vã trở v�?, vội vã ra đi
Chẳng thể nào qua hết từng con phố
Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió
Và rêu phong bên những gốc cây già

Vội vã trở v�? cùng tháng năm xưa
Sau những con đư�?ng dầu dãi nắng mưa
Bên quán tr�? em buồn nghe lá trút
Chi�?u mưa xa giăng kín phố dài

Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở v�? để nghe tim rưng rưng trong nước hồ thu
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 2108
Points : 3774
Reputation : 0
Join date : 25/10/2009
Đến từ : https://casablanca.forumvi.com

https://casablanca.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Hà Nội ngày trở về Empty Re: Hà Nội ngày trở về

Bài gửi by Admin 24/10/2010, 17:52

Khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về… Hà Nội

http://www.tuanvietnam.net/2009-12-29-khi-long-xac-xo-toi-voi-va-tro-ve-ha-noi

Tác giả: Hoàng Hải Anh
Bài đã được xuất bản.: 30/12/2009 06:00 GMT+7

Một chiều cuối năm, ta trở về Hà Nội, đem theo chiếc hộp ký ức của mười hai tháng đã qua đem cất sâu vào trong nỗi nhớ. Nỗi nhớ ta là khoảng không vô tận, là nơi cất giữ tất cả những yêu, thương, vui, buồn, tiếc nuối, đam mê… là nơi mà hạnh phúc lẫn khổ đau đều song hành trên con đường mang tên dĩ vãng.

Ca khúc: Hà Nội ngày trở về
Nhạc: Phú Quang
Thơ: Doãn Thanh Tùng
Trình bày: Quang Lý
-----

Hà Nội chiều cuối năm, xin cho ta gửi lòng mình vào câu hát, một câu hát đã cũ xưa nhưng cảm xúc của mỗi lần nghe thì luôn mới, câu hát được ta gói ghém cẩn thận trong chiếc hộp ký ức mang tên "Hà Nội", để thi thoảng vẫn bỏ ra "đánh bóng", để nhớ, để thương, để khóc, để cười...

Hà Nội của ta ơi, chưa dám nhận đủ yêu để trở thành tri kỷ, chưa dám nhận đủ thương để gắn bó cả cuộc đời. Ta vẫn sẽ ra đi, để lại trở về, như tìm về những điều thiêng liêng nhất, mỗi khi thấy lòng nhói đau vì vết xước thời gian, hay đơn giản chỉ để kiếm tìm chút hơi lạnh mùa đông giữa lòng thành phố...

Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở về
Lấy cho mình dù chỉ là một chút bóng đêm trên đường phố quen
Dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ

Hà Nội chiều cuối năm, sương giăng giăng trên những nóc nhà, sương lạnh thấm gót chân người viễn xứ. Ta như đứa trẻ lạc đường lâu ngày được trở về với mẹ, chẳng thể nào kìm nén nổi lòng mình, chợt vỡ òa nỗi nhớ, những chiếc hộp ký ức ào ạt dội về... Hà Nội mười hai tháng yêu, mười hai tháng nhớ, mười hai tháng vui, mười hai tháng buồn, mười hai tháng ẩm ương, dùng dằng như mắc nợ. Ta mắc nợ thời gian, mắc nợ những phố, những phường, mắc nợ cả một ánh nhìn trót bỏ lại đằng sau... để một ngày vội vã trở về gom góp mãi mà không sao trả đủ!

Hà Nội ngày trở về Hanoi-pho

Chẳng thể nào qua hết từng con phố... Ảnh: myblog

Ký ức Hà Nội trong ta là tháng Giêng Hai thắm sắc hoa đào, mưa trên phố bay bay chẳng đủ làm ướt áo. Mẹ đi chợ hoa mua về cành đào xanh biếc những lộc non, thấp thoáng nụ cười cha trên bàn thờ thơm mùi trầm hương ngày Tết. Tháng Giêng em xúng xính áo quần, vui hội hè quên cả thời gian: Hội Cổ Loa, Hội Đống Đa, Hội Chùa Hương, chùa Đậu... mỗi viên ngói bạc màu tháng năm trên mái đình làng lại cho ta thêm tự hào về non nước ngàn năm.

Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa Ô
Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ
Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế
Như dòng sông Hồng cuộn đỏ mãi trong tôi

Hà Nội ơi, chạm bóng cửa Ô mà lòng ta thấy bồi hồi, ngỡ như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ. Câu hát sao giống lòng mình đến thế? Có phải tâm hồn những người con xa xứ bao giờ cũng giống nhau?

Hà Nội ngày trở về, đứng lặng nhìn trái tim của Thủ đô in bóng tháp Rùa sừng sững oai nghiêm cả nghìn năm văn hiến. Hồ Gươm mùa này se sắt gió đông, cho ta nhớ nồng nàn những tháng ba hoa lộc vừng đỏ một góc trời. Năm nào ta cũng đón chờ mùa hoa lộc vừng nở, chỉ sau một đêm trời đất giao hương, mà sáng hôm sau đã thấy lộc vừng đỏ lối. Cả Hồ Gươm chỉ có hai cây lộc vừng cổ thụ, mẹ bảo ta rằng chúng vừa giống như những người bảo vệ hồ, lại vừa là thứ trang sức của thiên nhiên tô điểm thêm cho bầu không gian xanh, nơi tháp Rùa nghiêng bóng.

Rồi tháng 4 đi qua không ồn ào mà lặng lẽ, để lại những vệt nắng trượt dài trên đại lộ thênh thang. Tháng năm rực rỡ theo bước chân những cô nàng má thắm môi hồng, váy áo tung tăng xuống phố. Ta chở em đi ăn kem Tràng Tiền, hương tình đầu giờ vẫn còn thơm ngọt ở đầu môi. Tháng sáu mùa thi, chỉ đường cho cô bé con mắt to tròn lần đầu ra thành phố. Cô bé có hai bím tóc dài chưa hết thơ ngây, cho ta nhớ đến cồn cào một thời sinh viên nghèo mà vui dường như ai cũng có...

Tháng bảy đổ về những ngày nắng nóng kéo dài. Ngõ nhà ta xôn xao mỗi tối mất điện, lại thầm vui vì có những ngày như thế, hàng xóm láng giềng bỗng gần gụi nhau hơn.

Vội vã trở về, vội vã ra đi
Chẳng thể nào qua hết từng con phố
Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió
Và rêu xanh bên những gốc cây già

Hà Nội ngày trở về, vội vã những cái ôm thật chặt, ta cười, còn bạn bè người thân thì khóc... bao nhiêu năm rồi, chỉ có tình yêu là chẳng thể đổi thay. Hà Nội ngày trở về, vội vã những cái siết tay, vội vã cả ánh mắt nhìn. Em giấu gì sau đôi mắt ấy? Ta chẳng quên đâu, dẫu ngày về không thể nào qua hết từng con phố, thì ta vẫn nhớ mùa thu một sắc nắng phai vàng. Mùa thu có em hoa sữa nồng nàn, rủ nhau đạp xe qua phố Nguyễn Du đã đi vào thơ và nhạc, rủ nhau ra Hồ Tây đón gió, gió Hồ Tây mùa này thơm mát cả hương sen. Em có nhớ không những con đường Hà Nội mùa thu xao xác lá, xao xác gió, và xao xuyến lòng ta khi được nắm tay em nhè nhẹ tản bộ dưới vỉa hè. Ta cứ ước con đường dài mãi... Ta còn yêu mùa thu bởi hương cốm dịu dàng, cốm làng Vòng của các bà, các chị gói trong lá sen, buộc sợi rơm khô thơm mùi thơm đồng nội, đựng trong những chiếc thúng tre và đôi quang gánh xinh xinh dạo trên phố phường Hà Nội... nào ai biết một nét nên thơ đổi bằng mấy nhọc nhằn...

Vội vã trở về cùng tháng năm xưa
Sau những con đường dầu dãi nắng mưa
Bên quán nhỏ em buồn nghe lá trút
Chiều mưa sa giăng kín phố dài

Hà Nội ngày trở về, ta âm thầm ngồi lại quán quen, nơi bà cụ bán nước chè hôm nao không còn nữa. Quán vẫn nhỏ nằm nơi đầu ngõ nhỏ, ngõ bây giờ hình như cũng khác nhiều. Ta nhớ lắm những ngõ nhỏ vòng vèo, tưởng đi hết rồi hóa ra lại lạc vào một mê cung khác. Ngõ là nơi chẳng tới được ánh nắng hè và mùa đông thì gió về hun hút, là nét duyên thầm của thủ đô văn hiến, là một khung trời khác - yên bình, tĩnh lặng và dường như tách biệt với phố xá ồn ào.

Về Hà Nội chiều cuối năm, bỗng gặp cơn mưa phùn ghé qua phố vắng. Mưa mùa đông chẳng ồn ào như mùa hạ, chẳng tươi mát như mùa thu, chẳng nên thơ như mùa xuân. Mưa mùa đông thường khiến người ta hoài niệm. Ta nhớ lắm những ngày tháng 10 phố giao mùa rất lạ. Tiết thu nhạt dần, gió hanh hao đã có thêm chút gì se sắt. Ban ngày nắng nhưng buổi tối ra đường là phải khoác thêm áo ấm. Ta vẫn thích lang thang trên đường phố Hà Nội những đêm vắng để chờ thời khắc giao mùa. Biết đâu mình lại là người đầu tiên được chạm vào cơn gió lạnh, được hít hà bầu không khí còn nồng nàn hương sữa mùa thu hòa với hơi sương mỏng mảnh của mùa đông treo lửng lơ trên từng phiến lá.

Hà Nội tháng 11 là đông đã về trên từng ô cửa sổ. Phố dường như cũng bớt ồn ào. Mùa đông những bàn tay tìm nhau, những bờ môi tìm nhau trao hơi ấm. Cảm ơn Hà Nội có mùa đông để lòng ta ấm lại những tối đi làm về muộn, có dòng tin nhắn nhắc mình nhớ phải quàng khăn.

Rồi tháng 12, ngày ấy ta ra đi để hôm nay lại trở về. Hà Nội vẫn đón ta bằng cơn gió bấc cồn cào như nỗi nhớ. Mười hai tháng qua đi vèo như chiếc lá rụng bên thềm, ta ngạc nhiên chi lắm? Thì Hà Nội đấy thôi, ngàn năm rồi mà nào đã khỏi ngỡ ngàng trước ngưỡng cửa thời gian?

Thôi xin gửi lại ngày hôm qua nỗi nhớ, gửi cho ngày mai niềm hy vọng, và ta sẽ sống ngày hôm nay bằng trọn vẹn những cảm xúc từ trái tim mình.
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 2108
Points : 3774
Reputation : 0
Join date : 25/10/2009
Đến từ : https://casablanca.forumvi.com

https://casablanca.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết