Lời hứa của Thủ Tướng và chuyện bên lề
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Lời hứa của Thủ Tướng và chuyện bên lề
Lời hứa của Thủ Tướng và chuyện bên lề
“THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG HỨA NHƯNG THẤT HỨA, KHÔNG NGHE, KHÔNG BIẾT, VÀ CŨNG KHÔNG TỪ CHỨC”
http://vn.360plus.yahoo.com/tintucvietnam-thoisu/article?mid=6983&fid=-1
http://ykien-binhluan.cz.cc/index.php/polytique/view-point/30
(Bức tâm thư gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và 14 vị Bộ Chính trị đứng đầu là Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng)
Lão thành cách mạng Nguyễn Văn Bé
Nguyễn Tấn Dũng
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
http://vi.wikipedia.org/wiki/Nguy%E1%BB%85n_T%E1%BA%A5n_D%C5%A9ng
1. Lời hứa “kiên quyết và quyết liệt” nhưng lại... không thực hiện
Tháng 10/2006, ông Nguyễn Tấn Dũng nhậm chức Thủ tưởng thay ông Phan Văn Khải về hưu, tuyên bố: “Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. Nếu tôi không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức ngay”.
Gần 5 năm nay, nạn tham nhũng chẳng những không chống được mà ngày càng phát triển, từ các cơ quan Trung ương xuống tận xã, phường, thôn ấp. Điển hình theo Ủy ban Kiểm tra Trung ương vừa mới kết luận, tạm xử lý 45 trường hợp nổi cộm khắp toàn quốc khiến dư luận xã hội rất bất bình. Tôi thử thống kê theo thông báo này thì thấy có 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, 4 Tập đoàn công ty trực thuộc Chính phủ quản lý, đối tượng toàn là Bí thư, Phó bí thư, Thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Ban cán sự, Chủ tịch, Phó chủ tịch UBND tỉnh, lãnh đạo Tập đoàn từ Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐQT, Tổng và Phó tổng giám đốc. Đây là những vụ việc động trời có nguy cơ làm mất hết uy tín của Đảng và Nhà nước ta. Thật khiến cho những đảng viên suốt đời đi theo Đảng như tôi nhỏ máu trong tim.
Riêng trường hợp chưa từng xảy ra trong Đảng và Nhà nước từ khi thành lập Đảng và chính quyền đến nay (65 năm) là việc ông Phó bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Ban cán sự, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang suốt mấy năm liên tục xâm hại tình dục các em bé học sinh đáng bậc con, cháu của mình, là hành động dã man thua cả loài cầm thú, lại còn tổ chức dâm dục tập thể, mơn trớn cười đùa trên thân xác của trẻ thơ, chụp ảnh toàn thân lõa lồ đủ mọi động tác. Ông Bí thư Tỉnh ủy và Giám đốc Sở Công an tỉnh Hà Giang đã nhận nhiều đơn tố cáo, phản ánh nhưng cũng đồng tình để cho ông Chủ tịch cứ liên tục tung hoành. Thế mà thật lạ, UBKTTW chỉ đề nghị cách các chức vụ trong Đảng và chính quyền của ông ta thôi. Tại sao không khai trừ tên đó ra khỏi Đảng ngay? Tại sao không bỏ tù nó ngay đi (Vi phạm luật hình sự hiếp dâm trẻ chưa đến tuổi vị thành niên kia mà?). Tình trạng ở thôn xã thì từ Bí thư, Chủ tịch, cán bộ xã và thôn lấy tiền hỗ trợ của Nhà nước cho người nghèo chia nhau ăn nhậu hầu như sờ đâu cũng thấy trong khi dân chúng khắp nơi khốn quẫn, kiếm cái ăn không ra.
Những bằng chứng như thế rõ ràng khẳng định ông Nguyễn Tấn Dũng đã không hoàn thành nhiệm vụ trong suốt 5 năm qua. Ông Dũng và toàn bộ 14 Ủy viên Bộ Chính trị khác đã hoàn toàn không chống được tham nhũng. Vậy tại sao ông Nguyễn Tấn Dũng không tự nguyện làm đơn xin từ chức ngay như lời ông đã đoan quyết trước dân?
Ông Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng Chính phủ của một chế độ cộng sản tốt đẹp nhất nhưng lại thua xa ông Thủ tướng Nhật Bản: khi ra ứng cử Thủ tướng ông này đã hứa với nhân dân Nhật rằng mình sẽ dời bằng được căn cứ của Mỹ đi khỏi Okinawa. Sau 8 tháng lên làm Thủ tướng thấy không có cách gì thực hiện được lời hứa đó vì những lý do khách quan là tàu hải quân Trung Quốc tăng cường đe dọa an ninh vùng biển Nhật Bản, ông liền tuyên bố với nhân dân, Quốc hội, Nhật hoàng kiên quyết xin từ chức. Và ông từ chức thật. Nhật Bản là chế độ quân chủ lập hiến mà sao họ tự giác cao đến như thế? Còn ông Nguyễn Tấn Dũng, đường đường một vị Thủ tướng của nước Việt Nam cộng hòa xã hội chủ nghĩa lại thất hứa với nhân dân, mà thất hứa về một nhiệm vụ hết sức lớn lao quyết định tồn vong của Tổ quốc, của dân tộc và của Đảng ta, đó là “Quốc nạn tham nhũng”, thế thì phải tính thế nào đây?
Xin nêu một ví dụ thứ hai, Thủ tướng Hàn Quốc cách đây mấy ngày cũng đã tuyên bố từ chức vì một đề án quan trọng do bản thân Thủ tướng và Chính phủ Hàn quốc đưa ra Quốc hội, kết quả bị Quốc hội bác bỏ. Liên hệ đến nước ta, ông Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng đã cùng toàn thể Chính phủ của ông kiên quyết đưa ra Quốc hội để gần như bắt buộc thông qua dự án tầm cỡ quốc gia về xây dựng “Đường sắt cao tốc Bắc Nam”. Nhưng 493 đại biểu trong đó có 92% là đảng viên cộng sản đã thấy rõ sự cần thiết phải phát huy quyền dân chủ thực sự của mình, không muốn nằm mãi trong “vòng kim cô” của Bộ Chính trị và Chính phủ của ông Nguyễn Tấn Dũng như trước đây nữa, nên cuối cùng đã bác bỏ dự án hết sức phiêu lưu và nguy hiểm cho tương lai của dân tộc này.
65 năm kể từ khi Đảng ta và Bác Hồ tổ chức bầu cử, tổ chức ra Quốc hội và Quốc hội chính thức bầu Chính phủ cho đến nay đã qua 12 kỳ Quốc hội, đây là lần đầu tiên đa số ĐBQH không thông qua một đại chủ trương mà cả bộ máy Chính phủ từ ông Thủ tướng đến ông Phó thủ tướng, cho đến ông Bộ trưởng chuyên trách ông nào cũng hăm hở muốn làm bằng được, chứng tỏ một cái nhìn vô cùng sáng suốt, tất cả đều vì lợi ích thiết thực của nhân dân, không muốn đất nước gánh lấy một khoản nợ khổng lồ 56 tỷ đô la Mỹ (mà khi thực hiện chắc chắn còn tăng lên gấp đôi là ít) chỉ để cho một tầng lớp giàu có ngao du bằng tàu cao tốc, trong khi cuộc sống tối thiểu thì đại đa số nhân dân trên khắp mọi miền chưa biết bao giờ mới đạt được: nào những chuyện ăn, mặc nông thôn nhìn đâu cũng đầy những người không có đất để cày, lang thang ra thành phố kiếm cơm không có; chuyện ốm đau 5, 6 người chen chúc trên một giường bệnh bẩn thỉu hôi hám; chuyện học hành ở ngay Hà Nội mà phụ huynh phải sắp hàng suốt đêm vẫn không kiếm ra chỗ cho con mình vào trường mầm non, miền núi thì các em học sinh suốt năm trời qua sông đi học bằng cách đu dây... Những chuyện ấy Quốc hội đã hiểu là chuyện trọng đại hơn rất nhiều những mơ tưởng viển vông mà Chính phủ “của dân do dân vì dân” đưa ra. Xin hỏi ông Nguyễn Tấn Dũng sao không học lấy hành động cao cả của ông Thủ tướng Hàn quốc từ chức luôn sau khi dự án của mình không được chấp thuận?
2. Toàn những chuyện tày trời mà “không nghe không biết”
1. 18 tỉnh cho nước ngoài thuê rừng, riêng Trung Quốc đại lục và Đài Loan thuê đến 2/3 trong số 160.000 ha rừng phòng hộ, rừng đầu nguồn, rừng bảo vệ an ninh Quốc phòng, chuyện tày trời này lẽ ra Nhà nước phải tỉnh táo nắm bắt thông tin trước tiên và xử lý từ trong trứng nước thì hóa ra một cụ già hưu trí lại phát hiện ra trước và báo lên Chính phủ, lúc ấy Chính phủ mới hớt hơ hớt hải cho người đi kiểm tra. Thế mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ trưởng NN-PTNT Cao Đức Phát là một cánh tay quyền lực của Thủ tướng trả lời Quốc hội vẫn ấm ớ nói chỉ 10 tỉnh cho thuê rừng thôi. Đúng là họ thực hiện khẩu hiệu: Không nghe không biết.
2. Tập đoàn Điện lực xây dựng 2 nhà máy nhiệt điện tốn hàng ngàn tỷ đồng rồi bỏ hoang đắp chiếu mấy năm nay, gây tình trạng thiếu điện, cắt điện luân phiên làm khổ sở cho dân, điêu đứng các ngành kinh doanh sản xuất. Thế mà ông Thủ tướng Dũng cũng không biết, không nghe.
3. Tập đoàn Vinashin trong vòng bốn năm hoạt động thua lỗ liên tiếp đến mức cụt vốn trong số 90 nghìn tỷ đồng chỉ còn lại vỏn vẹn 10 nghìn tỷ đồng, mua hai chiếc tàu thủy của Italy mỗi chiếc đều trên nghìn tỷ đồng rồi về đắp chiếu nằm đấy để chờ bán sắt vụn, vậy mà ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn hà hơi tiếp sức cho cái tập đoàn đó, mọi sự lộng hành của nó ông vẫn không hay không biết, thực oái oăm vô cùng.
Với bấy nhiêu việc ngổn ngang, rối loạn trong vòng hơn một nhiệm kỳ điều hành Chính phủ của mình, đến nay đã đủ độ lùi để tự kiểm mình làm được hay không làm được, vậy tại sao ông Dũng không tự giác nộp đơn xin Quốc hội từ chức và loan báo cho toàn dân biết:
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, làm Thủ tướng gần 5 năm nay, đã thất lời hứa với nhân dân là không chống được tham nhũng mà bọn tham nhũng ngày càng hoành hành khắp mọi nơi, mọi ngõ từ trung ương đến khắp xã phường thôn ấp;
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, đã cùng bộ sậu Chính phủ kiên quyết đưa dự án có tầm cỡ Quốc gia xây dựng đường sắt cao tốc Bắc Nam từ Hà Nội đến thành phố Hồ Chí Minh cốt vay nước ngoài 56 tỷ đô la Mỹ, nhưng đã bị Quốc hội bác bỏ vì không sát thực tế, không hợp lòng dân;
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, trong suốt thời gian làm Thủ tướng đã để xảy ra những chuyện phá nước hại dân như chuyện 18 tỉnh bán rừng, như vụ Vinashin thất thoát đến 80 nghìn tỷ đồng, như chuyện một kẻ sa đọa chui được vào lãnh đạo cơ quan cấp tỉnh làm những hành vi đồi bại trái luân thường đạo lý khiến cho cả nước phải tím mặt.
Bây giờ xin noi gương các vị Thủ tướng đạo cao đức trọng Nhật Bản và Hàn quốc, tôi tự nguyện rời khỏi chiếc ghế mà trong thâm tâm tôi vẫn thiết tha với nó lắm.
Làm được thế, ông Nguyễn Tấn Dũng nhất định sẽ được toàn dân nhiệt liệt hoan hô, trong đó có bản thân tôi.
Để kết thúc, tôi xin kể lại một câu chuyện phim về chống tham nhũng do KTV truyền hình Khánh Hòa chiếu lúc 11-12h ngày 04/07/2010 cho các vị lãnh đạo tối cao nghe chơi. Cuốn phim nhan đề: “Chàng trai Hông Di Đông” của Hàn Quốc. Dưới triều nhà Vua Hàn Quốc nọ, quan lại tham nhũng cướp bóc của dân không biết bao nhiêu mà kể, dân đen uất ức không biết kêu ai. Bấy giờ có một chàng thanh niên tên là Hông Di Đông đứng lên thành lập Hội người nghèo đi giết bọn tham quan lại nhũng của nhà vua, đem của cải cướp được từ tay bọn chúng chia cho dân nghèo. Vua ra lệnh quân lính truy lùng, bắt được một số người trong Hội định đưa ra pháp trường xử trảm thì chàng thanh niên Hông Di Đông tình nguyện đến nói với nhà vua rằng: “Tôi là thủ lãnh Hội người nghèo làm việc đó, yêu cầu nhà vua thả số người nghèo kia, một mình tôi xin chịu tử hình”. Nhà vua nghe vậy đồng ý thả tất cả chỉ đem Hông Di Đông ra pháp trường. Trước khi chết, chàng Hông Di Đông xin phép được nói một lời trực tiếp với nhà vua: “Chính ngài là vua đã đẻ ra quan tham. Quần thần ở trên làm mọi điều tàn ngược, bóc lột dân chúng đến xơ xác nên tôi phải đứng ra tổ chức Hội người nghèo để chống lại. Mục đích của chúng tôi là giết bọn đệ tử tham nhũng của ngài, cướp tài sản của họ chia cho dân chúng. Chính ngài, nhà vua là kẻ đẻ ra tham nhũng”. Xem xong phim này tôi tự hỏi: bọn tham quan mà chúng ta vừa phát hiện là lãnh đạo ở 12 tỉnh và bốn Tập đoàn của Nhà nước do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ chính trị quản lý. Như thế có phải Bộ chính trị đẻ ra tham nhũng hay không? Tại sao Đảng ta, Nhà nước ta mấy năm không chống được bọn tham nhũng này mà lực lượng chúng ngày càng phình lớn?
Trên đây là ý kiến chân thành của tôi, một lão già cách mạng. Khẩn thiết kính mong quý vị sớm trả lời cho tôi và nhân dân được biết.
Kính chúc quý vị dồi dào sức khỏe.
Nha Trang, ngày 07-7-2010
Ký tên
Nguyễn Văn Bé
Lão thành cách mạng tiền khởi nghĩa - Cán bộ tiền bối công an Khánh Hòa - Chiến sĩ thi đua, dũng sĩ diệt Mỹ 1965-1968 - Huy chương vì sự nghiệp Đại đoàn kết dân tộc và nhiều huân chương khác.
“THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG HỨA NHƯNG THẤT HỨA, KHÔNG NGHE, KHÔNG BIẾT, VÀ CŨNG KHÔNG TỪ CHỨC”
http://vn.360plus.yahoo.com/tintucvietnam-thoisu/article?mid=6983&fid=-1
http://ykien-binhluan.cz.cc/index.php/polytique/view-point/30
(Bức tâm thư gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và 14 vị Bộ Chính trị đứng đầu là Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng)
Lão thành cách mạng Nguyễn Văn Bé
Cụ Nguyễn Văn Bé ở Nha Trang vừa gửi đến BVN lá thư dưới đây, khẩn thiết xin đăng. Đọc nội dung, nhận thấy đây là những vấn đề thời sự nóng hổi và bức thiết của đất nước, sau khi cân nhắc chúng tôi xin trân trọng đăng lên để đáp ứng tâm nguyện một vị lão thành cách mạng năm nay 87 tuổi mà cả nước đều biết tiếng, và không dám thêm những lời bình có thể làm sai lạc ý tưởng của tác giả, bởi những ý tưởng này không thuộc bản quyền của BVN.
Bauxite Việt Nam
Nguyễn Tấn Dũng
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
http://vi.wikipedia.org/wiki/Nguy%E1%BB%85n_T%E1%BA%A5n_D%C5%A9ng
1. Lời hứa “kiên quyết và quyết liệt” nhưng lại... không thực hiện
Tháng 10/2006, ông Nguyễn Tấn Dũng nhậm chức Thủ tưởng thay ông Phan Văn Khải về hưu, tuyên bố: “Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. Nếu tôi không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức ngay”.
Gần 5 năm nay, nạn tham nhũng chẳng những không chống được mà ngày càng phát triển, từ các cơ quan Trung ương xuống tận xã, phường, thôn ấp. Điển hình theo Ủy ban Kiểm tra Trung ương vừa mới kết luận, tạm xử lý 45 trường hợp nổi cộm khắp toàn quốc khiến dư luận xã hội rất bất bình. Tôi thử thống kê theo thông báo này thì thấy có 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, 4 Tập đoàn công ty trực thuộc Chính phủ quản lý, đối tượng toàn là Bí thư, Phó bí thư, Thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Ban cán sự, Chủ tịch, Phó chủ tịch UBND tỉnh, lãnh đạo Tập đoàn từ Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐQT, Tổng và Phó tổng giám đốc. Đây là những vụ việc động trời có nguy cơ làm mất hết uy tín của Đảng và Nhà nước ta. Thật khiến cho những đảng viên suốt đời đi theo Đảng như tôi nhỏ máu trong tim.
Riêng trường hợp chưa từng xảy ra trong Đảng và Nhà nước từ khi thành lập Đảng và chính quyền đến nay (65 năm) là việc ông Phó bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Ban cán sự, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang suốt mấy năm liên tục xâm hại tình dục các em bé học sinh đáng bậc con, cháu của mình, là hành động dã man thua cả loài cầm thú, lại còn tổ chức dâm dục tập thể, mơn trớn cười đùa trên thân xác của trẻ thơ, chụp ảnh toàn thân lõa lồ đủ mọi động tác. Ông Bí thư Tỉnh ủy và Giám đốc Sở Công an tỉnh Hà Giang đã nhận nhiều đơn tố cáo, phản ánh nhưng cũng đồng tình để cho ông Chủ tịch cứ liên tục tung hoành. Thế mà thật lạ, UBKTTW chỉ đề nghị cách các chức vụ trong Đảng và chính quyền của ông ta thôi. Tại sao không khai trừ tên đó ra khỏi Đảng ngay? Tại sao không bỏ tù nó ngay đi (Vi phạm luật hình sự hiếp dâm trẻ chưa đến tuổi vị thành niên kia mà?). Tình trạng ở thôn xã thì từ Bí thư, Chủ tịch, cán bộ xã và thôn lấy tiền hỗ trợ của Nhà nước cho người nghèo chia nhau ăn nhậu hầu như sờ đâu cũng thấy trong khi dân chúng khắp nơi khốn quẫn, kiếm cái ăn không ra.
Những bằng chứng như thế rõ ràng khẳng định ông Nguyễn Tấn Dũng đã không hoàn thành nhiệm vụ trong suốt 5 năm qua. Ông Dũng và toàn bộ 14 Ủy viên Bộ Chính trị khác đã hoàn toàn không chống được tham nhũng. Vậy tại sao ông Nguyễn Tấn Dũng không tự nguyện làm đơn xin từ chức ngay như lời ông đã đoan quyết trước dân?
Ông Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng Chính phủ của một chế độ cộng sản tốt đẹp nhất nhưng lại thua xa ông Thủ tướng Nhật Bản: khi ra ứng cử Thủ tướng ông này đã hứa với nhân dân Nhật rằng mình sẽ dời bằng được căn cứ của Mỹ đi khỏi Okinawa. Sau 8 tháng lên làm Thủ tướng thấy không có cách gì thực hiện được lời hứa đó vì những lý do khách quan là tàu hải quân Trung Quốc tăng cường đe dọa an ninh vùng biển Nhật Bản, ông liền tuyên bố với nhân dân, Quốc hội, Nhật hoàng kiên quyết xin từ chức. Và ông từ chức thật. Nhật Bản là chế độ quân chủ lập hiến mà sao họ tự giác cao đến như thế? Còn ông Nguyễn Tấn Dũng, đường đường một vị Thủ tướng của nước Việt Nam cộng hòa xã hội chủ nghĩa lại thất hứa với nhân dân, mà thất hứa về một nhiệm vụ hết sức lớn lao quyết định tồn vong của Tổ quốc, của dân tộc và của Đảng ta, đó là “Quốc nạn tham nhũng”, thế thì phải tính thế nào đây?
Xin nêu một ví dụ thứ hai, Thủ tướng Hàn Quốc cách đây mấy ngày cũng đã tuyên bố từ chức vì một đề án quan trọng do bản thân Thủ tướng và Chính phủ Hàn quốc đưa ra Quốc hội, kết quả bị Quốc hội bác bỏ. Liên hệ đến nước ta, ông Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng đã cùng toàn thể Chính phủ của ông kiên quyết đưa ra Quốc hội để gần như bắt buộc thông qua dự án tầm cỡ quốc gia về xây dựng “Đường sắt cao tốc Bắc Nam”. Nhưng 493 đại biểu trong đó có 92% là đảng viên cộng sản đã thấy rõ sự cần thiết phải phát huy quyền dân chủ thực sự của mình, không muốn nằm mãi trong “vòng kim cô” của Bộ Chính trị và Chính phủ của ông Nguyễn Tấn Dũng như trước đây nữa, nên cuối cùng đã bác bỏ dự án hết sức phiêu lưu và nguy hiểm cho tương lai của dân tộc này.
65 năm kể từ khi Đảng ta và Bác Hồ tổ chức bầu cử, tổ chức ra Quốc hội và Quốc hội chính thức bầu Chính phủ cho đến nay đã qua 12 kỳ Quốc hội, đây là lần đầu tiên đa số ĐBQH không thông qua một đại chủ trương mà cả bộ máy Chính phủ từ ông Thủ tướng đến ông Phó thủ tướng, cho đến ông Bộ trưởng chuyên trách ông nào cũng hăm hở muốn làm bằng được, chứng tỏ một cái nhìn vô cùng sáng suốt, tất cả đều vì lợi ích thiết thực của nhân dân, không muốn đất nước gánh lấy một khoản nợ khổng lồ 56 tỷ đô la Mỹ (mà khi thực hiện chắc chắn còn tăng lên gấp đôi là ít) chỉ để cho một tầng lớp giàu có ngao du bằng tàu cao tốc, trong khi cuộc sống tối thiểu thì đại đa số nhân dân trên khắp mọi miền chưa biết bao giờ mới đạt được: nào những chuyện ăn, mặc nông thôn nhìn đâu cũng đầy những người không có đất để cày, lang thang ra thành phố kiếm cơm không có; chuyện ốm đau 5, 6 người chen chúc trên một giường bệnh bẩn thỉu hôi hám; chuyện học hành ở ngay Hà Nội mà phụ huynh phải sắp hàng suốt đêm vẫn không kiếm ra chỗ cho con mình vào trường mầm non, miền núi thì các em học sinh suốt năm trời qua sông đi học bằng cách đu dây... Những chuyện ấy Quốc hội đã hiểu là chuyện trọng đại hơn rất nhiều những mơ tưởng viển vông mà Chính phủ “của dân do dân vì dân” đưa ra. Xin hỏi ông Nguyễn Tấn Dũng sao không học lấy hành động cao cả của ông Thủ tướng Hàn quốc từ chức luôn sau khi dự án của mình không được chấp thuận?
2. Toàn những chuyện tày trời mà “không nghe không biết”
1. 18 tỉnh cho nước ngoài thuê rừng, riêng Trung Quốc đại lục và Đài Loan thuê đến 2/3 trong số 160.000 ha rừng phòng hộ, rừng đầu nguồn, rừng bảo vệ an ninh Quốc phòng, chuyện tày trời này lẽ ra Nhà nước phải tỉnh táo nắm bắt thông tin trước tiên và xử lý từ trong trứng nước thì hóa ra một cụ già hưu trí lại phát hiện ra trước và báo lên Chính phủ, lúc ấy Chính phủ mới hớt hơ hớt hải cho người đi kiểm tra. Thế mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ trưởng NN-PTNT Cao Đức Phát là một cánh tay quyền lực của Thủ tướng trả lời Quốc hội vẫn ấm ớ nói chỉ 10 tỉnh cho thuê rừng thôi. Đúng là họ thực hiện khẩu hiệu: Không nghe không biết.
2. Tập đoàn Điện lực xây dựng 2 nhà máy nhiệt điện tốn hàng ngàn tỷ đồng rồi bỏ hoang đắp chiếu mấy năm nay, gây tình trạng thiếu điện, cắt điện luân phiên làm khổ sở cho dân, điêu đứng các ngành kinh doanh sản xuất. Thế mà ông Thủ tướng Dũng cũng không biết, không nghe.
3. Tập đoàn Vinashin trong vòng bốn năm hoạt động thua lỗ liên tiếp đến mức cụt vốn trong số 90 nghìn tỷ đồng chỉ còn lại vỏn vẹn 10 nghìn tỷ đồng, mua hai chiếc tàu thủy của Italy mỗi chiếc đều trên nghìn tỷ đồng rồi về đắp chiếu nằm đấy để chờ bán sắt vụn, vậy mà ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn hà hơi tiếp sức cho cái tập đoàn đó, mọi sự lộng hành của nó ông vẫn không hay không biết, thực oái oăm vô cùng.
Với bấy nhiêu việc ngổn ngang, rối loạn trong vòng hơn một nhiệm kỳ điều hành Chính phủ của mình, đến nay đã đủ độ lùi để tự kiểm mình làm được hay không làm được, vậy tại sao ông Dũng không tự giác nộp đơn xin Quốc hội từ chức và loan báo cho toàn dân biết:
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, làm Thủ tướng gần 5 năm nay, đã thất lời hứa với nhân dân là không chống được tham nhũng mà bọn tham nhũng ngày càng hoành hành khắp mọi nơi, mọi ngõ từ trung ương đến khắp xã phường thôn ấp;
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, đã cùng bộ sậu Chính phủ kiên quyết đưa dự án có tầm cỡ Quốc gia xây dựng đường sắt cao tốc Bắc Nam từ Hà Nội đến thành phố Hồ Chí Minh cốt vay nước ngoài 56 tỷ đô la Mỹ, nhưng đã bị Quốc hội bác bỏ vì không sát thực tế, không hợp lòng dân;
Tôi, Nguyễn Tấn Dũng, trong suốt thời gian làm Thủ tướng đã để xảy ra những chuyện phá nước hại dân như chuyện 18 tỉnh bán rừng, như vụ Vinashin thất thoát đến 80 nghìn tỷ đồng, như chuyện một kẻ sa đọa chui được vào lãnh đạo cơ quan cấp tỉnh làm những hành vi đồi bại trái luân thường đạo lý khiến cho cả nước phải tím mặt.
Bây giờ xin noi gương các vị Thủ tướng đạo cao đức trọng Nhật Bản và Hàn quốc, tôi tự nguyện rời khỏi chiếc ghế mà trong thâm tâm tôi vẫn thiết tha với nó lắm.
Làm được thế, ông Nguyễn Tấn Dũng nhất định sẽ được toàn dân nhiệt liệt hoan hô, trong đó có bản thân tôi.
Để kết thúc, tôi xin kể lại một câu chuyện phim về chống tham nhũng do KTV truyền hình Khánh Hòa chiếu lúc 11-12h ngày 04/07/2010 cho các vị lãnh đạo tối cao nghe chơi. Cuốn phim nhan đề: “Chàng trai Hông Di Đông” của Hàn Quốc. Dưới triều nhà Vua Hàn Quốc nọ, quan lại tham nhũng cướp bóc của dân không biết bao nhiêu mà kể, dân đen uất ức không biết kêu ai. Bấy giờ có một chàng thanh niên tên là Hông Di Đông đứng lên thành lập Hội người nghèo đi giết bọn tham quan lại nhũng của nhà vua, đem của cải cướp được từ tay bọn chúng chia cho dân nghèo. Vua ra lệnh quân lính truy lùng, bắt được một số người trong Hội định đưa ra pháp trường xử trảm thì chàng thanh niên Hông Di Đông tình nguyện đến nói với nhà vua rằng: “Tôi là thủ lãnh Hội người nghèo làm việc đó, yêu cầu nhà vua thả số người nghèo kia, một mình tôi xin chịu tử hình”. Nhà vua nghe vậy đồng ý thả tất cả chỉ đem Hông Di Đông ra pháp trường. Trước khi chết, chàng Hông Di Đông xin phép được nói một lời trực tiếp với nhà vua: “Chính ngài là vua đã đẻ ra quan tham. Quần thần ở trên làm mọi điều tàn ngược, bóc lột dân chúng đến xơ xác nên tôi phải đứng ra tổ chức Hội người nghèo để chống lại. Mục đích của chúng tôi là giết bọn đệ tử tham nhũng của ngài, cướp tài sản của họ chia cho dân chúng. Chính ngài, nhà vua là kẻ đẻ ra tham nhũng”. Xem xong phim này tôi tự hỏi: bọn tham quan mà chúng ta vừa phát hiện là lãnh đạo ở 12 tỉnh và bốn Tập đoàn của Nhà nước do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ chính trị quản lý. Như thế có phải Bộ chính trị đẻ ra tham nhũng hay không? Tại sao Đảng ta, Nhà nước ta mấy năm không chống được bọn tham nhũng này mà lực lượng chúng ngày càng phình lớn?
Trên đây là ý kiến chân thành của tôi, một lão già cách mạng. Khẩn thiết kính mong quý vị sớm trả lời cho tôi và nhân dân được biết.
Kính chúc quý vị dồi dào sức khỏe.
Nha Trang, ngày 07-7-2010
Ký tên
Nguyễn Văn Bé
Lão thành cách mạng tiền khởi nghĩa - Cán bộ tiền bối công an Khánh Hòa - Chiến sĩ thi đua, dũng sĩ diệt Mỹ 1965-1968 - Huy chương vì sự nghiệp Đại đoàn kết dân tộc và nhiều huân chương khác.
Re: Lời hứa của Thủ Tướng và chuyện bên lề
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là một trong số các thủ tướng giỏi nhất của Châu Á.
http://hoangsa.org/forum/showthread.php?t=44444&p=543839
Viết bởi hhhh
Đếm cua trong lỗ thì ai chả sợ??? Lo thực hiện lời hứa chứ? Hay là cứ hứa bừa không sợ chịu trách nhiệm?!
Hớ hớ, ở tầm cao như về chính trị họ gọi đó là bệnh duy ý chí đấy. Và hậu quả của căn bệnh này thì nhiều quá ở Việt Nam rồi, khỏi phải kể. Hề hề Có ai sợ sai đâu, chỉ sợ sai xong người ta không rút kinh nghiệm, không chịu trách nhiệm mà vẫn...lên chức mới sợ chứ! Mà khi đã lên chức cao họ lại càng ...tự hào
Thôi ông, ông đừng bê lý thuyết của một bọn nó tính từng đồng từng hào + quản lý rủi ro của nó cực kỳ chặt chẽ vào cho Việt Nam. Cái giả thuyết của ông là vô hiệu ở Việt Nam, vì mức độ minh bạch hóa chính sách kém, thể chế pháp luật lỏng lẻo nhiều lỗ hổng bị lợi dụng, cha chung không ai khóc hơi bị nhiều ....
Ông có biết mời cả tư vấn Havard về mà vẫn bó tay không? Vì Việt Nam có chuẩn Việt Nam
Có dám chịu không? Có ông nào từ chức chưa? Hay nói là nhiều?!
Không có mấy Đảng viên có đầu óc thực tế thì Việt Nam còn lâu mới thoát khỏi bao cấp. Ông Nguyễn Văn Linh chả quá thực tế mới mở cửa, vì người ta xác định rõ ràng tư tưởng, hướng đi, lắng nghe phản biện. Chứ không phải đầu óc tự sướng, nghĩ mình trên mây rồi bay bay.....--> cái loại này mới nhiều này! Không tin cứ về VN sẽ thấy, ở Mỹ không thấy nổi đâu.
[quote]Kết Luận:
nếu phải cầm cua rồi mới tính, thì cuộc đời này rất trườu tượng, ví dụ như cải tổ đối nội, giải phóng đất nước, làm sao bạn cấm kết quả trong tay mà tính trước?
Những con người kỷ lưỡng, nhút nhát, sợ làm gì cũng bị "đếm cua trong lỗ" KHÔNG DÁM TỰ HÀO DÂN TỘC, ĐẤT NƯỚC, LÀ NHỮNG CON NGƯỜI VỨT ĐI TRONG LÃNH ĐẠO. Trong đời thướng thì bạn muốn an toàn thì không sao, đó là lựa chọn của bạn. Bạn có tự hào hay không đó là việc của bạn.
Nhưng trong việc nước, nhất là cải tổ, bức phá táo bạo, chúng ta cần những người dám làm, có niềm tin, có tự hào dân tộc, làm rồi mới biết, không sợ thất bại, không sợ dư luận.
Chúng ta cần những con người này. Nhất là trong giai đoạn này.
(còn tiếp)
Không sợ dư luận nhưng phải lắng nghe dư luận mới không bảo thủ.
Dám nghĩ dám làm nhưng cũng phải dám chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của mình. Không thì không có chữ tín nổi đâu
Mình thì không lãnh đạo ai, cũng không biết về sau lãnh đạo có bị vứt đi hay không, nhưng trước hết phải biết giữ chữ tín, biết đến đâu làm đến đấy, làm ăn thực chất. Chứ ảo ở Việt Nam này hơi nhiều! Hót hay làm dở ở đời nhiều lắm
http://hoangsa.org/forum/showthread.php?t=44444&p=543839
Viết bởi hhhh
Nguyên văn bởi tuandp
1. Đếm Cua Trong Lỗ Là Gì? là tính toán không thực tế. Là cứ nhìn lỗ mà đếm cua, không biết trong lỗ có cua không. Ví dụ: có 100 cái lỗ, thì người không thực tế cứ đếm lỗ mà tính cua và bảo là, "tôi có 100 con cua (vì có 100 cái lỗ cua)." Khi thực sự trong 100 lỗ đó chỉ có 2 con cua, còn lại 98 lỗ là lỗ trống. Hài lòng chưa?
2. ĐCTL có dính dáng gì tới thớt này: Có chứ. Đó là căn bệnh sợ ĐCTL. Bởi vì bạn quá thực tế mà, cho nên làm gì bạn cũng sợ là mình đếm cua trong lỗ. Giống như thí dụ về ông Thiệu. Tao cầm trong tay 700 triệu, tao mới tính. Không có 700 triệu, tao đế hứa với tụi bây cái gì cả. Hứa không làm được thì sao?
Đếm cua trong lỗ thì ai chả sợ??? Lo thực hiện lời hứa chứ? Hay là cứ hứa bừa không sợ chịu trách nhiệm?!
3. Nếu như mọi chuyện trên đời này mọi việc đều đơn giãn, cụ thể, và rõ ràng, thì ai chẳng biết mình phải đếm cua đã rồi mới tính mình có gì. Đúng không?
4. Nhưng, trong thực tế, nhất là chính trị, và cải tổ nội bộ, mọi việc đều trướu tượng, khó khăn, và xa với. Tức là bạn phải làm cái đã (dĩ nhiên là trước khi làm phải tính toán, phải chuẩn bị, v.v..) rồi ta mới biết mình làm được gì. Chứ cứ ngồi đó mà sợ mình sai, mình không thực tế, mình DCTL, thì mình bị tê liệt, và không dám làm gì cả.
Hớ hớ, ở tầm cao như về chính trị họ gọi đó là bệnh duy ý chí đấy. Và hậu quả của căn bệnh này thì nhiều quá ở Việt Nam rồi, khỏi phải kể. Hề hề Có ai sợ sai đâu, chỉ sợ sai xong người ta không rút kinh nghiệm, không chịu trách nhiệm mà vẫn...lên chức mới sợ chứ! Mà khi đã lên chức cao họ lại càng ...tự hào
5. Tôi nhớ một giáo sư kinh tế nổi tiếng đã nói với bọn sinh viên chúng tôi hồi đó (ông ta tên là G. Debreu và đã có Nobel kinh tế), kinh tế là học vậy thôi, chứ thực tế rất khó. Nhiều khi mình dự định làm việc này, ra chính sách kinh tế này, thực tế nó xẩy ra khác hoàn toàn ý định mình muốn. Nhưng, tụi bây phải làm. Phải làm mới biết được mình đúng hay sai. Không làm thì không bao giờ biết được. Hoạch định chỉ là mở một con đường trườu tượng cho tụi bây đi thôi. Có té, có vấp ngã mới biết con đường tính toán ban đầu là sai, rồi điểu chỉnh. Nhưng phải làm, đừng sợ.
Thôi ông, ông đừng bê lý thuyết của một bọn nó tính từng đồng từng hào + quản lý rủi ro của nó cực kỳ chặt chẽ vào cho Việt Nam. Cái giả thuyết của ông là vô hiệu ở Việt Nam, vì mức độ minh bạch hóa chính sách kém, thể chế pháp luật lỏng lẻo nhiều lỗ hổng bị lợi dụng, cha chung không ai khóc hơi bị nhiều ....
Ông có biết mời cả tư vấn Havard về mà vẫn bó tay không? Vì Việt Nam có chuẩn Việt Nam
6. Ở đây, ý chính tôi muốn nói là chúng ta không nên sợ cái hiệu ứng đếm cua trong lỗ rồi bị tê liệt. Bởi vì chính trị, kinh tế, và cuộc đời rất khó. Ta phải làm cái đã, rồi điều chỉnh sau. Chứ cứ ngồi ì ra đó mà sợ thì muôn đời không làm gì ăn được.
7. Trong giai đoạn kinh tế này, chúng ta cần một vị lảnh đạo dám nói, dám làm, dám chơi, dám chịu. Vì chúng ta cần bức phá, đi những con đường chúng ta chưa từng đi qua. Chúng ta không cần những người sợ mình "đếm cua trong lỗ" như ông Thiệu, sợ việc mình làm là thiếu thực tế, là sai. Những người như vậy, rất nhút nhát, rụt rẻ, nhìn cái gì cũng thành màu đen.
Có dám chịu không? Có ông nào từ chức chưa? Hay nói là nhiều?!
Ông cứ bê ông Thiệu vào đây làm gì. Cứ đào mả lên để nói làm gì. Cứ lấy những thí dụ trực tiếp trong những năm gần đây ở Việt nam cho nó hiện thực. So sánh chả có chuẩn gì hết. Nhảm thật!
8. Con người điển hình sợ "đếm cua trong lỗ" trong hành động là cựu TT Nguyễn Văn Thiệu. Tuy ông ta ở chế độ khác nhưng ông ta có cá tính đại diện cho những người lảnh đạo thực tế, quá cẩn thận, trong lời nói, và hành động. Chế độ nào cũng có người như vậy.
9. Những đảng viên thực tế trong đãng hiện nay, thực dụng, rụt rè, nhút nhát, làm gì cũng sợ mình bị "đếm cua trong lỗ", sẽ là những người "nghị gật" không dám nói (nói sợ mình hớ 98 con cua rồi sao, nói vậy bạn hiểu chứ), không dám làm (sợ mình đếm sai), ngồi đó và bị tê liệt trong hành động và suy nghĩ. Những con người này cứ sáng xách ô đi, tối xách ô về. Nhìn cuộc đời màu đen, chỉ nhìn vào tiêu cực rồi sợ, và cứ chửi đổng. Vì họ có ý định, nhưng không dám làm, không dám nói. Tôi đã thấy quá nhiều người như thế.
Không có mấy Đảng viên có đầu óc thực tế thì Việt Nam còn lâu mới thoát khỏi bao cấp. Ông Nguyễn Văn Linh chả quá thực tế mới mở cửa, vì người ta xác định rõ ràng tư tưởng, hướng đi, lắng nghe phản biện. Chứ không phải đầu óc tự sướng, nghĩ mình trên mây rồi bay bay.....--> cái loại này mới nhiều này! Không tin cứ về VN sẽ thấy, ở Mỹ không thấy nổi đâu.
Tiêu cực nhưng người ta phải sửa cái tiêu cực đấy. Tiêu cực nhất của mọi sự tiêu cực là sai không thèm sửa, không chịu lắng nghe sửa chữa, lại tiếp tục "tự hào" . Chả cần đâu xa cứ nhìn vào giáo dục VN, chả hiểu sẽ đi về đâu.10. Bởi vì những con ngưới này thích sự an toàn, thích sự chắc chắn (phải cầm cua cái đã rồi mới tính). Tôi thấy trong diễn đàn HSO này có rất nhiểu người có cá tính DCTL này, họ nhìn gì cũng toàn màu đen, làm gì cũng sợ, cái gì cũng phê bình. Xin lỗi, họ không dám tự hào về tổ quốc của mình, thì làm cái gì ăn đây? Suốt ngày ngồi bươi móc những cái tiêu cực, giống như bới lông tìm . Xin lỗi thêm, tìm tiêu cực thì tìm ở đâu cũng ra và muôn đời cũng ra. Không bao giờ hết cả.
[quote]Kết Luận:
nếu phải cầm cua rồi mới tính, thì cuộc đời này rất trườu tượng, ví dụ như cải tổ đối nội, giải phóng đất nước, làm sao bạn cấm kết quả trong tay mà tính trước?
Những con người kỷ lưỡng, nhút nhát, sợ làm gì cũng bị "đếm cua trong lỗ" KHÔNG DÁM TỰ HÀO DÂN TỘC, ĐẤT NƯỚC, LÀ NHỮNG CON NGƯỜI VỨT ĐI TRONG LÃNH ĐẠO. Trong đời thướng thì bạn muốn an toàn thì không sao, đó là lựa chọn của bạn. Bạn có tự hào hay không đó là việc của bạn.
Nhưng trong việc nước, nhất là cải tổ, bức phá táo bạo, chúng ta cần những người dám làm, có niềm tin, có tự hào dân tộc, làm rồi mới biết, không sợ thất bại, không sợ dư luận.
Chúng ta cần những con người này. Nhất là trong giai đoạn này.
(còn tiếp)
Không sợ dư luận nhưng phải lắng nghe dư luận mới không bảo thủ.
Dám nghĩ dám làm nhưng cũng phải dám chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của mình. Không thì không có chữ tín nổi đâu
Mình thì không lãnh đạo ai, cũng không biết về sau lãnh đạo có bị vứt đi hay không, nhưng trước hết phải biết giữ chữ tín, biết đến đâu làm đến đấy, làm ăn thực chất. Chứ ảo ở Việt Nam này hơi nhiều! Hót hay làm dở ở đời nhiều lắm
Similar topics
» Tượng Gỗ 360 chuyên tạt tượng Quan Âm
» Chuyên bán tranh treo tường đà nẵng
» Chuyên cung cấp các loại đá ốp tường bếp chất lượng
» Chi tiết cách bài trí tượng Phúc Lộc Thọ từ chuyên gia phong thủy
» Chuyển nhà TODAY - đơn vị chuyên cung cấp dịch vụ chuyển nhà trọn gói giá rẻ
» Chuyên bán tranh treo tường đà nẵng
» Chuyên cung cấp các loại đá ốp tường bếp chất lượng
» Chi tiết cách bài trí tượng Phúc Lộc Thọ từ chuyên gia phong thủy
» Chuyển nhà TODAY - đơn vị chuyên cung cấp dịch vụ chuyển nhà trọn gói giá rẻ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết